Hoắc Miên quay đầu lại, liền thấy mẹ chạy tới.
"Mẹ, có chuyện gì vậy?"
"Lần này con vềđó, đồ ma quỷ kia không nói gìà?" Dương Mỹ Dung trầm mặt hỏi.
Hoắc Miên lập tức nhận ra mẹđang hỏi ai. Vì vậy, cô nhỏ giọng trả lời: "Ông ta hỏi con mấy năm qua sống tốt không."
"Tốt cái rắm, nếu tốt thì còn phải mở siêu thị mini ở nơi khỉ ho cò gáy này sao? Đồ không có lương tâm!" Vẻ mặt Dương Mỹ Dung giận dữ.
Hoắc Miên im lặng.
"Ý mẹ làông ta có bảo con đến Hoắc Thị làm việc không? Dù sao con cũng là con gái ông ta."
"À, ông ta có nói, hỏi con có muốn quay về không, con từ chối rồi." Hoắc Miên nói sự thật.
"Cái gì? Từ chối, con làđứa ngốc à?" Dương Mỹ Dung đẩy mạnh Hoắc Miên, làm Hoắc Miên suýt ngã xuống đất.
"Mẹ, mẹ biết mà, mấy năm qua không cóông ta, chúng ta vẫn sống rất tốt."