Đầu bên kia điện thoại, Tần Sở trả lời: "Lần sau em cách xa tên biến thái Hoắc Tư Khiêm ra."
"…" Trong thoáng chốc, Hoắc Miên không biết phải trả lời thế nào.
"Em có nghe không?" Tần Sở hơi trẻ con cảnh cáo.
"Vâng, em biết rồi."
"Bảy giờđưa tang à?" Vừa nãy Tần Sở nghe được tiếng thầy tướng số trong điện thoại.
"Đúng vậy." Hoắc Miên gật đầu.
"Vậy lát nữa anh đến cổng nghĩa trang đợi em."
"Không cần, lát nữa em đi thẳng đến bệnh viện làđược rồi."
"Anh xin nghỉ thay cho em rồi, hôm nay ở nhà nghỉ ngơi đi."
"À…" Hoắc Miên lại không biết phải trả lời thế nào.
Tốc độ của đại thần nhanh thật, ngay cả xin nghỉ cũng xong rồi.
Cóđiều, cô thật sự tò mò, gần đây khoa sản bận như vậy, y tá trưởng sẽ cho cô xin nghỉ dễ dàng thế sao?
"Y tá trưởng… chịấy đồng ý cho em nghỉà?" Hoắc Miên hơi nghi ngờ hỏi lại.
Ai ngờ, Tần Sở thuận miệng trả lời: "Anh gọi điện cho Ngô Trung Hưng."