Hoắc Miên mơ màng ngẩng đầu, thấy Tần Sở ngồi trên ghế sofa bên cạnh, mặc áo sơ mi màu cà phê, quần thường, cổ tay đeo đồng hồ kim cương phiên bản giới hạn của Patek Philippe. Anh đang đánh máy, nhìn có vẻđang bận công việc.
"Vâng." Hoắc Miên mơ màng trả lời.
"Anh nấu ăn rồi, ăn thôi."
Không đợi Hoắc Miên trả lời, Tần Sởđặt laptop xuống, đứng dậy đi vào phòng bếp.
Sau đó, anh bưng ra hai phần bánh mì nướng, thịt muối, hai cốc cà phê nóng.
Thật ra Hoắc Miên muốn nói không đói bụng, thế nhưng vừa định mở miệng, thì bụng cô liền sôi lên ục ục.
Tần Sởđặt bánh mì nướng và cà phê lên bàn trà.
Hoắc Miên cũng không khách sáo nữa, cầm lên ăn từ từ.
Không biết là vìđói bụng hay vì cái gì mà bánh mì siêu cấp ngon.
Trên mặt bánh mì quét lớp mật ong, ngọt tới mức bùng nổ, vừa khéo Hoắc Miên là một sinh vật thích đồ ngọt.
Nhìn Hoắc Miên yên lặng ăn món anh nấu, ánh mắt Tần Sở trở nên dịu dàng.