"Ừ, gã đã trở về rồi, hơn nữa còn đổi lại tên, bí mật nhập cảnh, cho nên chúng ta mới không phát hiện ra." Tần Sở thật sự hận bản thân đã sơ sẩy không cẩn thận, anh không ngờ tới Hoắc Tư Dật còn dám về nước, dù sao lúc trước Hoắc Tư Khiêm cũng đã muốn đẩy bọn họ vào chỗ chết.
Anh càng không ngờ tới, gã về nước không tìm Hoắc Tư Khiêm báo thù, mà lại bắt cóc con của anh, thật sự là chó má.
"Nếu như là Hoắc Tư Dật, thì nhất định là gã muốn tìm em báo thù." Sau khi nhắc đến Hoắc Tư Dật thì Hoắc Miên cũng bình tĩnh lại.
"Em đừng sốt ruột, vợ à... Con người Hoắc Tư Dật đầu óc đơn giản, không thể làm ra chuyện gì được đâu. Gã chỉ đơn giản là đòi tiền, chúng ta cho gã là được... Chỉ cần không làm tổn thương Bố Đinh và Đậu Đinh là tốt rồi." Tần Sở rất sợ Hoắc Miên kích động.
"Em hiểu rồi."
"Em đã đỡ hơn chưa?" Tần Sở quan tâm hỏi.
"Tốt lắm rồi, anh không cần lo cho em, tìm các con quan trọng hơn."