Tiền tuyến còn đang chiến đấu, Hàn Tiêu ở khu vực hậu cần phía sau thấy hết cảnh tượng này từ xa.
Trước kia đã nhìn quen chiến tranh hủy diệt cả hành tinh nên cảnh tượng chiến đấu cấp thấp thế này khiến Hàn Tiêu không khỏi bồi hồi, mùi pháo và khói thuốc súng nồng đậm bầu không khí chiến tranh. Nếu so sánh thì pháo u năng mật độ cao và pháo ion có thể lặng lẽ xuyên thủng mọi thứ có vẻ "văn minh" hơn nhiều lắm.
Hàn Tiêu ngồi trong thùng xe Đại Hắc, hai tên lính trông giữ anh vẫn ở bên cạnh một tấc không rời, giống như sợ anh chạy trốn vậy.
Từ tai nghe điện thoại truyền tới tiếng Lâm Diêu.
"Anh Tiêu, bọn tôi đang theo đội ngũ nòng cốt rút lui rồi, tôi đã cài sẵn virus, bất cứ lúc nào cũng có thể gián đoạn tin tức liên lạc của chúng."
"Làm tốt lắm."
"Đúng rồi, Lambert có phát hiện mới, cấu tạo căn cứ trong rất kiên cố, hình như có biện pháp phòng vệ bom thì phải."