Quay đầu nhìn về phía Tomal, Hàn Tiêu nhếch miệng cười và lên tiếng chào.
"Ồ, xin chào, người bạn đột ngột xuất hiện."
"Xin... xin chào."
Tomal lấy lại tinh thần rồi lắp bắp đáp lại một câu, cậu ta nghi ngờ đánh giá bốn người, do dự hỏi: "Các người... là vu sư thật à?"
Lời vừa thốt ra khỏi miệng, Tomal đã ngay lập tức cảm thấy mình hỏi một câu dư thừa.
Việc này có gì mà phải hỏi, chỉ có vu sư mới trừ được yêu linh thôi, hơn nữa bốn người này chắc chắn là những vu sư rất mạnh, nếu không làm sao họ có thể giết được yêu linh lam biến dị đó chỉ trong một giây.
Mình còn tưởng là đi bảo vệ bốn kẻ gà mờ, nào ngờ lại là người trong nghề cả. Tomal trợn to mắt, lòng thầm kinh ngạc.
Bỗng nhiên, như sực nhớ ra gì đó, Tomal biến sắc rồi vội vàng lấy một thứ bụi có ánh sáng nhạt màu trắng từ trong bọc ra, cậu ta giơ tay vẩy nó giữa không trung, sau đó bảo đám người Hàn Tiêu đi cùng mình.