Đại Hắc chậm rãi dừng lại, bốn người Trương Vĩ nhảy xuống từ buồng lái.
"Tôi là sĩ quan dẫn đội lần này, Kỳ Bách Gia."
Kỳ Bách Gia nghiêm túc chào theo nghi thức quân đội, tư thế cực kì hiên ngang oai hùng.
"Chào anh, hợp tác vui vẻ."
Trương Vĩ gật đầu, sau đó quay sang cười lớn rồi ôm chầm lấy Mã Thanh Dương.
Lâm Diêu đứng bên cạnh nhìn thấy Địch Tố Tố thì mắt sáng ngời lên, ánh mắt cứ dính chặt trên người cô ta, rút về không nổi nữa. Cậu ta ngượng ngùng vẫy tay chào: "Chị Tố Tố."
"Tiểu Lâm Lâm."
Địch Tố Tố chẳng buồn để ý tới Lâm Diêu, cô ta lướt qua người chàng thanh niên đang cứng đờ, vui vẻ nhào tới chỗ Lý Nhã Lâm, còn giơ tay sờ da mặt cô rồi tặc lưỡi: "Mới một thời gian không gặp mà cô càng ngày càng đẹp hơn rồi."
"Cút mau, tôi không quen cô."
Đôi mày lá liễu của Lý Nhã Lâm dựng ngược lên, tỏ vẻ chán ghét gạt cái tay láo lếu của Địch Tố Tố xuống.