Hàn Tiêu cúi đầu nhìn xuống, quan sát từ trên cao mới thấy mặt đất ở khu vực chiến đấu khi nãy đã rạn nứt như một miếng bánh bích quy bị giẫm nát, đã thế còn có hai cái hố trời to đùng với bụi mù nổ tung chưa tan.
Ung dung bình thản bay về mặt đất, Hàn Tiêu cất Hư Long đi và khôi phục lại trang phục ban đầu.
Jean cùng Gaddley bước lên đón anh, cả hai đều trong trạng thái bụi đất đầy mình, nhất là Jean, trên người hắn chằng chịt vết thương, lông ngực lộn xộn còn đang múa may đầy sức sống.
"Hắc Tinh, anh giải quyết được ả chưa?" Jean cuống quýt hỏi.
"Không, ả chuồn mất rồi." Hàn Tiêu lắc đầu.
"Mục tiêu của kẻ đó là anh, anh biết ả là ai không?"
"Không biết nữa, đây cũng là lần đầu tiên tôi bị ả tập kích."
Hàn Tiêu biết tên của Shana nhưng anh không cần phải nói cho hai người bọn họ làm gì.