Cẩn thận kiểm tra lại một lượt những thay đổi của cấp thiên tai xong xuôi, Hàn Tiêu chỉnh trang lại quần áo, mở khóa cửa rồi ra khỏi phòng tập luyện.
Rẽ vào hành lang căn cứ, Hàn Tiêu gặp Arosia.
"Đi đâu thế?"
Hàn Tiêu lên tiếng chào, suýt nữa thì anh thốt lên câu "Ăn cơm chưa?" luôn.
"Về phòng thôi." Arosia đang chuẩn bị lướt qua người Hàn Tiêu thì bỗng khựng lại, cô bước đến bên cạnh anh hít hà, ánh mắt cũng dao động.
"Gì thế, người tôi thơm lắm hả?"
Thấy Arosia như vậy, Hàn Tiêu cũng cúi đầu tự nhìn lại bản thân.
Arosia lắc đầu, vẻ mặt bình thản xưa nay của cô đã lộ rõ sự nghi ngờ. Khi nãy, lúc đi ngang qua Hàn Tiêu, Arosia đã nhận ra hơi thở của anh có sự thay đổi rõ rệt, nó trở nên hư vô và mờ mịt hơn, cô cứ tưởng là do mình nhầm.
"Anh có gì thay đổi à?" Từ trước tới giờ, Arosia không bao giờ giấu giếm tâm sự nên cô lên tiếng hỏi thẳng luôn.