Hoàn cảnh dã ngoại rất nguy hiểm nên có một số dân chạy nạn luôn co rúm trong nơi ở của riêng mình với tâm lý may mắn, họ thà rằng chấp nhận chuyện virus biến dị bộc phát cũng không muốn rời khỏi căn nhà an toàn của mình. Thế nhưng số khác không muốn ngồi chờ chết, họ đã bất chấp mạo hiểm để chạy xuyên qua khu vực hoang dã, nơi có dã thú hoành hành khắp nơi để đến được khu tị nạn duy nhất này.
Với tính cách của Bennett, tất nhiên ông sẽ không tài nào bỏ mặc bọn họ được, mặc dù khu tị nạn hiện nay đã quá tải nghiêm trọng nhưng cứu được người nào thì hay người ấy, cho tới tận bây giờ, khu tị nạn đã tiếp nhận tới mấy chục triệu dân chạy nạn, trong chủ thành chen chúc chật chội không chịu nổi, phía ngoài chủ thành cũng ngày càng có nhiều thành phố vệ tinh mọc lên để chia sẻ bớt lượng dân chạy nạn vẫn đang không ngừng trèo non lội suối tới nơi này.