"Anh... anh không phải con người!"
Người phụ trách phòng nghiên cứu tỏ vẻ hoảng hốt, hai chân gã mềm nhũn, nhưng cổ gã bị Hàn Tiêu nắm chặt rồi nhấc cao nên chân không có cách nào chạm đất.
Lúc này Hàn Tiêu mặc quần áo bình thường, hình thái hư không dễ dàng thu phóng nên chỉ có người phụ trách đối diện anh là thấy rõ biến hóa, bộ dáng của anh hiện giờ khiến đối phương vô cùng sợ hãi.
Sinh vật hư không tuy không tàn bạo nhưng lai lịch và năng lực cường đại lại khiến phần lớn sinh vật trí tuệ vô cùng kiêng dè giống loài này.
Buông tay, để mặc gã kia ngã ngửa ra đất, Hàn Tiêu nhìn lướt xung quanh, các nhân viên nghiên cứu khác rúc hết vào một góc, kẻ nào kẻ nấy câm như hến, những người Sunil này đều là người thường, bản thân anh có áp bức sinh mệnh bẩm sinh với họ.
Bên cạnh đó, những sĩ quan đi cùng cũng không hề tiến lên ngăn cản, họ chỉ coi như không nhìn thấy gì hết.