Đây là muốn giết mình sao?!
Phù Văn chi chủ vội nhìn về phía sau, không có bất cứ vệ binh nào tiến lên cả, đám quan chức ngày thường ra sức xu nịnh đều đã trốn thật xa, không một ai dám ló mặt ra.
Phù Văn chi chủ cuống hết cả lên, ông ta nghiến chặt răng, nảy sinh ý đồ lớn mật bởi thế vội giật lấy pho tượng rồi lùi về phía sau vài bước, giơ pho tượng trước mặt, còn giật một thanh kiếm phù văn trên tay vệ binh, mũi kiếm nhắm thẳng vào pho tượng, giả vờ cứng rắn quát ầm lên: "Mày đừng có làm càn, nếu không tao sẽ hủy đồ mày cần đấy!"
Hàn Tiêu đứng im tại chỗ, anh giơ tay ra hiệu Phù Văn chi chủ cứ tùy ý.
"Ông hủy đi, nếu ông có năng lực hủy diệt nó thì tôi sẽ tha mạng cho ông." Giọng Hàn Tiêu sặc mùi trêu tức.
Pho tượng kia nhìn qua có vẻ như được làm từ gỗ, thế nhưng rơi từ vũ trụ xuống mà còn không hỏng thì sao có thể bị đao kiếm phá hủy được, Phù Văn chi chủ rõ là có bệnh nên vái tứ phương, mất trí rồi mới thế.
Pằng!