Chợ nô lệ đang trong quá trình xây dựng lại, Hàn Tiêu đưa giấy chứng nhận thân phận nhân viên hậu cần cho đội thi công xem, nhờ đó có thể thoải mái đi xuống hành lang ngầm dưới đất, họ tới căn phòng từng là nơi giam giữ Arosia, nhìn khắp một lượt, gõ lên gõ xuống nào sàn nào tường nhưng không hề phát hiện điều gì bất thường.
Trước anh, bên phía Long Thản cũng đã kiểm tra phòng giam một lượt, thế nhưng họ cũng không thu hoạch được gì.
Arosia đứng ngoài cửa nhìn, đột nhiên cô hỏi: "Vì sao anh lại muốn dẫn tôi đi cùng?"
Hàn Tiêu nghẹn lời, anh không thể nói do nhiệm vụ yêu cầu nên đành bảo: "Tôi rất tò mò về cô."
"Tò mò ư..." Arosia lẩm bẩm: "Đó là cảm giác thế nào?"
Hàn Tiêu đáp: "Tò mò chính là tò mò thôi, ví dụ như người bình thường mà mất trí nhớ thì họ sẽ muốn biết trước đây mình là ai, đó cũng là một loại dục vọng."
"Dục vọng... Tôi hình như không có thứ đó, như thế rất lạ ư?" Arosia lắc đầu.