Một viên đạn bằng đồng bị ném lên cao, hằng tinh lóa mắt xẹt qua đảo Long Thản, vệt sáng xuyên thấu qua các kiến trúc chằng chịt trên quảng trường, chiếu sáng đầu đạn kim loại đang xoay tròn, tựa như mặt gương cong, in bóng khuôn mặt đẹp trai của Hàn Tiêu, viên đạn xoay vài vòng trên không, lên tới điểm cao nhất xong lại chậm rãi hạ xuống. Đúng lúc này một giọt máu đỏ bắn tung tóe, giống như tay bắn tỉa tinh chuẩn, vừa hay nhắm trúng viên đạn đang rơi.
Bộp.
Ngón tay chụm lại, viên đạn được đón lấy, Hàn Tiêu mở bàn tay ra, viên đạn nằm im giữa lớp găng tay của áo giáp màu đen, kim loại lạnh như băng được nhuộm bởi màu đỏ rực rỡ.