Quân dã ngoại trở về nghỉ ngơi và chỉnh đốn, Leiton nhảy lò cò một chân, chuẩn bị đi tìm "bác sĩ" để tu sửa cơ thể, Hàn Tiêu huýt sáo ra hiệu, ý bảo Leiton lại gần.
"Là anh đấy à, anh vẫn còn sống cơ đấy." Leiton nhảy tới trước mặt Hàn Tiêu.
"Những lời này phải là tôi nói với anh mới đúng." Hàn Tiêu nhìn thoáng qua các chi đứt lìa của hắn.
"Gặp nguy hiểm mấy lần, suýt nữa là chết rồi." Leiton nhẹ nhàng kể lại.
Tuy không tính rất thân thuộc với Hàn Tiêu nhưng có thể nhìn thấy người quen còn sống khiến sắc mặt Leiton cũng thả lỏng hơn một chút.
Hàn Tiêu giơ thùng dụng cụ trên tay lên rồi nói: "Hình như anh cần một cơ giới sư giỏi đấy."
"Lần này miễn phí chứ?" Leiton cau mày.
Hàn Tiêu đảo mắt: "Mời tôi ly rượu là được, vẫn là quán lần trước."