Đợi mấy phút thì thấy một người đàn ông đi vào quán cà phê, hắn ngồi xuống đối diện Hàn Tiêu, cả người giấu kín trong áo khoác màu xanh đậm, đeo kính râm và mũ, khăn quàng quấn quanh cổ che hết nửa khuôn mặt. Người này mang theo một va li xách tay, hắn đặt nó lên bàn, nhìn chằm chằm Hàn Tiêu mà không nói gì.
Người bán biết đối tượng giao dịch là Hắc U Linh, có điều giờ Hàn Tiêu đang sử dụng một khuôn mặt khác.
Hàn Tiêu và người bán trợn tròn mắt nhìn nhau một lúc lâu, xác nhận thân phận đôi bên trong im lặng – nếu là người xa lạ ai lại chẳng buồn nói một lời, rảnh rang ngồi nhìn chằm chằm nhau làm gì chứ. Người bán nhập mật mã, mở va li rồi đẩy về phía Hàn Tiêu.