Bashas vội vàng đi lên tháp quan sát, khi thấy một lượng lớn lưu dân đã tràn vào doanh địa của Lữ Thừa, mắt gã đột nhiên tối sầm lại, thở hổn hển.
"Đám lưu dân này định vứt bỏ thị trấn của chúng ta sao? Lữ Thừa đã dùng cách gì để thuyết phục được bọn chúng?"
Vào giờ phút này, Bashas mới nhận ra bọn lưu dân đặc biệt kia là một đám người ngu ngốc hám lợi, trước đó, chỉ cần dùng một món lợi cực nhỏ là có thể tùy ý thao túng họ, đó là bởi vì không có lợi ích lớn hơn xuất hiện, gã tự cho là mình có thể khống chế lưu dân, nhưng hóa ra đó chỉ là ảo giác mà thôi!
"Xong rồi, xong rồi..."
Bashas cuống cuồng, bọn lưu dân này là át chủ bài để gã đối đầu với Lữ Thừa, bây giờ Lữ Thừa cũng có lưu dân, ưu thế của gã đã không còn tồn tại nữa.
Gã nghĩ lại, đột nhiên nhận ra một vấn đề, hẳn là Lữ Thừa không biết chỗ đặc thù của đám lưu dân này mới phải!
Ngay lúc này, trợ thủ kinh hoàng chạy tới báo tin Hắc U Linh đã về phe Lữ Thừa.