Áo giáp kiểm soát từ tính sẵn sàng kích hoạt, Hàn Tiêu đã chuẩn bị để chiến đấu hoặc bỏ chạy ngay lập tức.
Nhưng chủ nhân của cặp mắt to đùng kia chỉ nhìn theo hướng cửa ra, dường như nó không nhìn thấy anh nên cứ đứng im tại chỗ không nhúc nhích.
"Mắt kém ưa sáng à?"
Hàn Tiêu mừng thầm, may mà không bật đèn pin, nếu không sẽ theo gót đám người hành hương ban nãy mất.
Con quái vật này cao hơn ba mét, bề ngoài có thể tạm nhìn ra hình người, cơ thể cuồn cuộn cơ bắp chèn lên nhau như một ngọn núi nhỏ, thế nhưng lại không cảm nhận được vẻ đẹp mạnh mẽ mà chỉ như một đống thịt xếp lớp khiến người ta thấy ghê tởm. Cơ bắp nó đã thối rữa, thậm chí còn bị khoét thủng vài lỗ, trong đống thịt thối ấy còn đang lúc nhúc giòi bọ béo tròn. So với hình thể khổng lồ thì đầu và cổ nó có vẻ quá nhỏ bé, làn da bị cơ bắp căng phồng kéo ra, ngũ quan trông rất lộn xộn, nhìn vô cùng khó chịu, khiến người khác liên tưởng tới những từ như "dị dạng", "mặt quỷ" gì đó.